
Khi ba mẹ phát hiện ra bạn dính
vào chuyện tình cảm, đa số đều phán ngay: "Lo yêu thì thời gian đâu
nữa mà học". Thế vì sao người lớn lại hay nghĩ thế nhỉ? Chúng mình
thử cùng xem xét quỹ thời gian dành cho việc yêu của mình
nhé.
1/ Giai đoạn "chinh
phục"
Khi trái tim đã lỡ rung rinh trước đối tựơng nào đó, theo lẽ tự
nhiên, bước kế tiếp luôn là thu hút sự chú ý của người ta. Bạn dành
đa số thời gian vào việc điều tra xem người ta thích gì, ghét gì,
thời khóa biểu họat động, học hành của người ấy..v.v...
Khâu này chiếm khỏang 30-40% thời gian rảnh của bạn. Thậm chí lấn
sân sang thời gian học (vì thời gian điều tra tốt nhất là khi đi
học, nếu đối tượng cùng lớp nữa thì việc không nghe thầy cô giảng
bài là điều tất yếu!)
Sau khi điều tra thì dĩ nhiên là "hành động". Bạn sẽ đột xuất chăm
chỉ đi ra ngoài để tăng hiệu suất tình cờ gặp nhằm làm rung rinh
trái tim đối phương. Khi đi chơi cùng với người ta, thì trước đó,
hẳn bạn sẽ phải mất cả ngày để chuẩn bị. Khâu này mất 50-60% thời
gian.
Giai đoạn này chưa ảnh hưởng nghiêm trọng lắm. Nhưng nó cũng khiến
việc học bị ảnh hưởng đôi chút vì thời gian học cũng bị cắt xén đi
ít nhiều. Đó là chưa kể có những tiết học mà bạn hăng say điều tra
quá nên chẳng tiếp thu được gì cả.
Hãy nhìn và sắp xếp lại phương thức chinh phục ngay lập tức. Làm
sao để tốn ít thời gian mà vẫn hiệu quả, bạn nhé. Không kẻo ba mẹ
khi phát hiện ra "dấu hiệu" ở giai đoạn này, bạn sẽ bị chú ý
đấy.
2/ Giai đoạn "tay trong tay"
Giai đọan 1 ít khi bị phụ huynh để ý. Hoặc nếu biết cũng không lên
tiếng gì cả. Nhưng giai đoạn 2 này thì đa phần phụ huynh đều lên
tiếng phản đối kịch liệt. Hãy tiếp tục tính thời gian để xem vì sao
phụ huynh lại phản đối ghê thế nhé.
Ở lớp: Đầu giờ và ra chơi nói chuyện với nhau thì ngại bạn bè
trêu, thế là bạn và người ta ngồi chuyền thư tay từ đầu giờ đến
cuối giờ. Bọn bạn trong lớp thấy bạn lâu lâu cứ hí hoáy viết viết
rồi cười cười. Chỉ tội cho ai làm "người đưa thư", chẳng ngồi yên
được với bạn.
Ở nhà: Có những bạn tương tư vô cùng mạnh mẽ, làm gì cũng nhớ đến
người ta. Đến giờ ngồi vào bàn học cũng học không vô vì bận nghĩ
xem "giờ này người ta làm gì, có nhớ đến mình không".
Thời gian chuẩn bị cho quần áo, trang phục chẳng hề giảm mà còn có
khuynh hướng tăng lên vì những buổi đi chơi đã nhiều hơn trước.
Giai đoạn này chiếm thời gian từ 70% trở lên
Bạn thấy không, tình hình này thì làm sao mà ba mẹ không phản đối
cho được. Nỗi nhớ chỉ là gia vị làm cho tình yêu thêm đậm đà mà
thôi. Đừng để nó trấn áp lý trí của bạn.
Nếu không, bạn không chỉ làm cho ba mẹ bạn phiền lòng, việc học
hành bê trễ mà tình cảm của bạn cũng có nguy cơ bị lung lay do bị
sức ép từ nhiều phía nữa đấy.
Yêu không phải nhất thiết là "nhớ mọi lúc, nghĩ mọi nơi". Chỉ cần
bạn có những tình cảm chân thành và sử xự khéo léo, thì tình
yêu sẽ tiến triển tốt đẹp thôi mà. Nếu bạn đang yêu, dù là có
đôi hay đang đơn phương, thì hãy cùng nhau chứng minh rằng "Teen
thời nay đã khác, đã biết suy nghĩ và cân đối tình cảm cùng học
hành", bạn nhé!