
Bạn và ấy vẫn đi chung nhưng
cảm giác giữa hai người nhạt đi. Tình yêu lâu dần trở thành một
thói quen nhiều hơn cảm xúc. Các bạn đang thật sự có vấn đề rồi
đấy.
Bạn đã cưa cẩm ấy ra
sao?
- Bạn mất hàng đêm suy tư: Làm sao để được ở bên cạnh ấy, để được
nghe giọng ấy nói, được thấy miệng ấy cười? Bạn cố làm mọi cách cho
cuộc gặp gỡ thú vị bằng những câu chuyện chẳng đâu vào đâu, chỉ để
ngồi với ấy thêm một chút nữa.
- Bạn vui đến mất ngủ khi ấy thích món quà bạn tặng. Bạn cảm thấy
mình là người hùng khi dắt giùm ấy cái xe nặng trịch, lau cho người
ta đôi đũa, cái muỗng trong khi người ta hí hoáy vắt chanh vào tô
phở...
- Bạn từng bỏ hàng giờ để tút cho bản thân thật bảnh, thật xinh,
vui ngất ngây khi nghe bạn bè khen "hai đứa là một cặp đẹp
đôi."
- Bạn tìm mọi cách để "bắt liên lạc" với những người thân quen của
người ta bởi bạn muốn mình là nhân vật không thể thiếu trong mọi
cuộc vui của ấy với bạn bè.
- "Một tình cảm sâu sắc không thể hiện bằng những thứ bình
thường", thế là bạn cố công để tạo ra những điều bất ngờ lãng mạn:
999 hoa hồng trong ngày sinh nhật, những thước phim tự quay không
đụng hàng...
Và "tình hình" thế nào?
- Lâu lắm rồi, hai đứa không đến nơi "lần đầu tiên hẹn hò" ôn lại
kỉ niệm cũ.
- Trước đây, thỉnh thoảng tớ có tặng quà cho ấy nhưng giờ thì
không. Quen nhau, tình cảm mới là quan trọng, quà cáp chỉ là hình
thức bên ngoài.
- Ấy đặt ra lung tung ngày kỉ niệm: "ngày đầu đi chơi chung", "lần
đầu nắm tay", "ngày thứ 100 quen biết",... trong khi tớ có quá
nhiều việc khác để nhớ.
- Gặp nhau, mình không chỉn chu hình thức để lấy điểm như lúc mới
cưa cẩm nữa. Đã thành một đôi, thoải mái là chính.
- Nhắn những lời lẽ lãng mạn hoài, tớ hết ngôn từ rồi, cầm điện
thoại lên chẳng biết nói với ấy chuyện gì nữa.
- Lúc trước, ấy giận, tớ cuống lên xin lỗi. Riết rồi quen, chuyện
giận nhau không còn quan trọng. Đợi ấy "hạ cơn" mọi việc sẽ
qua...
- Tớ hết kiên nhẫn để ngồi với nhau hàng giờ trong một quán hay
hay, chỉ để ngắm suối chảy róc rách và nói những câu chuyện tầm
phào...
- Tớ đồng ý "Iu nhau mỗi đứa phải có một khoảng trời riêng". Cuối
tuần, ấy có thể tự do gặp bạn bè, tớ ngồi nhà chơi game, hẹn gặp
mấy đứa bạn thân. "Lôi" nhau đi chung hoài ngán lắm!
- Bạn và ấy đi ăn. Trong khi chờ, bạn ngó trời ngó đất mặc ấy loay
hoay lau muỗng đũa. Thức ăn dọn ra, bạn nhanh nhảu giành lấy phần
mình rồi cắm cúi ăn. Bạn vô tình đánh rơi một lời hỏi thăm: "Ấy ăn
có ngon không?"
- Bạn đang ngủ say thình lình ấy điện thoại "thông báo": xe bị
thủng lốp gần nhà bạn. Bạn nhiệt tình chỉ chỗ... bác Ba, bác Năm
sửa xe quanh đó mà... lười tót ra khỏi giường. Dám cá với bạn rằng
nhỏ sẽ hứng một cục hẫng to tướng.
- Ấy gọi điện cho bạn kể chuyện. Thay vì bô lô ba la với ấy, mới
được dăm câu, bạn đã cắt ngang: "Thôi nói chi nhiều, tốn tiền, mai
gặp rồi mà!" Nếu cái gì cũng để mai thì e rằng nó... nguội
mất.
Nếu bạn tick từ 3 lựa chọn trở lên, ấy và bạn chính xác đã "lạc
mất nhau khi đang nắm tay".
Hãy can đảm
Lời khuyên cho bạn và ấy là hai người hãy có một cuộc nói chuyện
nghiêm túc để tìm ra vấn đề làm hai người xa nhau, tìm cách sửa
chữa những hỏng hóc đó khi chưa quá muộn.
Sau khi đã cố gắng nhưng tình cảm vẫn không trở lại như xưa thì có
lẽ đến lúc hai bạn phải nhìn nhận vấn đề, nói lời chia tay để mỗi
người tiếp tục tìm kiếm một nửa còn lại khác thật sự thuộc về
mình.