
"Cách 8: Lấy dao lam, rạch nhẹ
nhàng nơi cổ tay, vừa nằm nghe nhạc, vừa nhìn dòng máu từ từ lênh
láng…", những dòng chữ trên màn hình máy tính nhảy múa trước mắt
chị Thủy. Nhìn đứa con ngủ gục trên bàn phím, người mẹ hoảng hốt
cứng đơ cả người.
Nhung, con gái chị Thủy, vừa trải
qua một kỳ thi ĐH thất bại. Đặt tất cả hy vọng vào con, kết quả
không mấy tốt đẹp khiến chị Thủy nhiều khi không kiềm chế được đã
mắng mỏ, than vãn, so sánh con với những đứa con nhà khác.
Cô bé vốn bản tính trầm lặng bị rơi vào trạng thái thất vọng cùng
cực, luôn cảm thấy mình là đứa con vô tích sự, từ nhỏ đến lớn chỉ
ăn bám, làm khổ bố mẹ. Vẻ ngoài Nhung vẫn tỏ ra bình thường, không
khóc lóc, thanh minh.
Đêm nào Nhung cũng chong đèn học đến sáng. Tâm trạng không vui
cộng với việc học hành, nghỉ ngơi đảo lộn khiến cô bé gầy sút hẳn
đi. Vừa thương con nhưng cũng còn giận nên chị Thủy cố tình không
hỏi han con với ý nghĩ: "cho nó thấm thía mà cố gắng học".
Nhưng đến đêm qua, khi tình cờ phát hiện ra trang web mà con mình
đang vào dừng lại ở những trang diễn đàn mà trên đó, toàn các cô
bé, cậu bé tầm tuổi Nhung lên đó tâm sự chuyện làm thế nào để chết,
chị Thủy bàng hoàng không nói lên lời.
Nước mắt của người mẹ chảy dài, nhìn đứa con bé nhỏ đang ngủ gục
trên bàn mà chị thầm cảm ơn trời cho chị nhìn thấy mọi việc sớm
hơn. Những gì chị nhìn thấy trên forum dành cho tuổi teen ấy khiến
chị nghẹt thở.
Một cậu bé mở đầu topic bằng những dòng phân tích rất kỹ lưỡng lý
do vì sao con người nói chung và các bạn trẻ nói riêng tự tử.
Tiếp đó, thành viên này liệt kê ra đến vài chục lý do khiến các
bạn trẻ có thể tự tử: trót yêu một chị nhiều tuổi hơn, bị gia đình
cấm cản, hoặc bị chị từ chối: tự tử; bị bố mẹ trách mắng: tự tử,
chán sống, cảm thấy cuộc đời vô vị, bị chèn ép, bon chen, stress
nặng cũng là lý do.
Ngoài ra, còn rất nhiều lý do khác được tổng kết: Chat với nhau,
rủ nhau tự tử cho vui, bạn bè chê cười, xấu hổ: tự tử; mất tiền
hoặc ngưòi yêu không cho hôn: tự tử...
Vẻ bỡn cợt ở những dòng đầu tiên này dễ khiến cho các bạn trẻ tham
gia diễn đàn thấy buồn cười và cảm thấy nhẹ nhõm khi tham gia vào
một trò đùa. Nhưng ngay sau đó, những gì các thành viên đang độ
tuổi cắp sách tới trường viết ra khiến bất cứ ai cũng cảm thấy lạnh
người.
Cách tự tử được các thành viên dạy nhau một cách hào hứng, kèm
theo là những dòng miêu tả cảm giác khi áp dụng, dụng cụ, địa điểm,
liều lượng "độc thủ" và phần trăm khả năng có thể tự tử thành
công.
Ngay sáng hôm sau, chị đã nói chuyện với con gái về những gì đêm
qua đọc được. Ban đầu cô bé ngỡ ngàng vì không hiểu sao mẹ biết,
sau rồi Nhung bảo: "Mẹ đừng lo, con đọc cho vui thôi, chứ không có
ý định chết đâu".
"Với bọn con, chuyện than vãn, kêu chán và muốn chết đã nghe quá
quen rồi, chả đứa nào coi trọng nữa, quan trọng là có đứa nào dám
làm thật hay không thôi", Nhung thanh minh cho hành động của mấy
đứa bạn.
"Tất cả tựa như một trò đùa với những người bình thường, tâm trạng
ổn định nhưng với những người đang buồn chán, tuyệt vọng thì nhưng
dòng chữ này có thể nhem nhóm lên trong đầu họ những ý nghĩ tiêu
cực, đen tối. Bọn trẻ bây giờ đôi khi làm những việc mà chính chúng
cũng không hiểu hết mức độ nguy hiểm. Tôi đã đọc nhiều bài báo về
chuyện các cô bé, cậu bé học sinh tìm đến cái chết chỉ vì những lý
do rất tầm thường, thật không hiểu nổi chúng nữa. Thấy con mình
"nghiên cứu" những thứ này, mặc dù thấy nó nói là chỉ để cho vui,
nhưng ai biết đâu...", chị Thủy vẫn chưa hết bàng hoàng tâm
sự.
Chị Thủy từ hôm đó không lúc nào thôi bị ám ảnh bởi những gì đọc
được. Chị canh chừng con gái cẩn thận hơn nhưng những khi con bé ra
ngoài tầm mắt là chị lại canh cánh không yên. Chị gọi điện cho
chồng đang đi công tác xa, bảo anh về nhà gấp để cùng chị "trông
con"...
"Cuộc sống của tôi như đảo lộn còn bọn trẻ trong diễn đàn ấy thì
vẫn nhởn nhơ nói về cái chết và sự sống nhẹ bẫng như không có gì.
Hàng ngày, tôi vẫn vào theo dõi chúng bàn tán trong diễn đàn, và
không khỏi hoang mang khi mỗi ngày lại có đứa góp thêm một cách
mới", chị Thủy nói như muốn khóc.