
Một bác thợ mộc già đến tuổi về hưu. Bác đã nói với
người quản lý là bác muốn từ bỏ công việc để sống một cuộc sống
thảnh thơi cùng vợ, các con và các cháu.
Gia đình bác hiện nay đã có thể xoay sở được kể cả khi bác không
còn đi làm nữa. Người quản lý rất lấy làm tiếc khi bác thợ mộc già
xin nghỉ. Anh đã đề nghị bác dựng thêm một ngôi nhà nữa như là một
đặc ân cuối cùng.
Bác thợ mộc già đồng ý nhưng người ta có thể thấy rằng bác thực sự
không còn để tâm đến công việc nhiều nữa. Trong đầu bác từ giây
phút đó trở đi chỉ có đúng một chữ là "nghỉ, nghỉ và
nghỉ".
Bác không còn tỉ mỉ lựa chọn những vật liệu tốt nhất như trước nữa
mà vớ được cái gì là dùng cái đó. Khi bác thợ mộc hoàn thành công
việc, người quản lý đã đến để kiểm tra ngôi nhà. Sau đó anh trao
cho bác thợ mộc chiếc chìa khóa nhà và nói: " Đây là món quà tôi
muốn tặng bác trước khi bác về hưu."
Bác thợ mộc thực sự bất ngờ. Thật đáng tiếc! Vì nếu bác ta biết bác
ta đang dựng ngôi nhà đó cho chính mình thì bác ta đã dựng một ngôi
nhà khác hẳn rồi! Nhưng chúng ta không ai có thể quay ngược thời
gian. Có người từng nói: "Cuộc sống là một hành trình trong đó bạn
phải tự tay làm tất cả cho mình."
Và cũng giống như bác thợ mộc già tự tay đóng từng chiếc đinh, nhặt
từng mảnh gỗ để dựng nên ngôi nhà; thái độ của bạn, tất cả những gì
bạn lựa chọn ngày hôm nay đều đang góp phần tạo nên "ngôi nhà"
tương lai của bạn.
Do đó hãy lựa chọn một cách sáng suốt!