
Jim là một cậu bé bị tàn tật
nên luôn gặp khó khăn trong học tập, đi lại và cần rất nhiều sự
giúp đỡ từ các thầy cô, bạn bè.
Sinh ra đã như vậy nhưng cậu bé
không hề chán nản mà ngược lại còn có một nụ cười rất đẹp. Ai cũng
cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười ấy.
Thật không may, một tai nạn giao thông đã khiến cậu mãi mãi không
còn có mặt trên đời này nữa. Đây là lá thư của mẹ cậu sau cái chết
của cậu, gửi cho tất cả các bậc cha mẹ nói riêng và mọi người nói
chung.
Hôm nay là lễ tang đứa con trai 20 tuổi của chúng tôi. Nó đã ra đi
vô cùng đột ngột trong một tai nạn hôm thứ sáu vừa rồi. Giá như tôi
biết được rằng đó là lần cuối cùng tôi được nói chuyện với nó… Nếu
tôi biết thì tôi đã nói với nó rằng: "Jim, bố mẹ rất yêu con. Con
là niềm tự hào của bố mẹ."
Nếu tôi biết thì tôi đã dành thời gian để tận hưởng những điều tốt
lành mà con trai tôi đã mang đến cho tôi cũng như bao người khác.
Tôi đã dành thời gian để ngắm nụ cười rất đẹp trên môi con
tôi…
Vậy là tôi đã không còn cơ hội để nói với con trai tôi những điều
tôi muốn nó nghe thấy. Nhưng hỡi các bậc cha mẹ khác, các bạn vẫn
còn thời gian, các bạn vẫn còn cơ hội.
Tôi hi vọng rằng sự ra đi của con trai tôi có thể có ích vì nó sẽ
giúp cho những người còn sống biết quý giá, trân trọng hơn những
giây phút họ và những người thân của họ vẫn còn có mặt trên
đời.
Có thể chỉ ngày mai thôi bạn sẽ không còn cơ hội này nữa nên hãy
làm ngay từ hôm nay!