
Cô gái chẳng bao giờ nghĩ rằng
việc gửi một email đến một địa chỉ bất kỳ lại có gì thú vị cả.
Nhưng một ngày cô đã thử gửi đi một bức thư trống…
Rồi cảm thấy điều đó thật kỳ cục,
cô chẳng gửi thêm một lá thư nào nữa cả. Nhưng chàng trai nhận được
lá thư trống đó đã viết trả lời cô…
Từ đó họ trao đổi thư từ với nhau hàng ngày. Chàng trai sống ở
Albany, còn cô gái lại ở Singapore. Quá xa để thường xuyên gặp gỡ
nhau! Hơn nữa, lúc đó chàng trai 22 tuổi còn cô gái chỉ có 16, bố
mẹ cô chưa cho phép cô được có bạn trai và không có ý định để cô tự
lựa chọn ý chung nhân của đời mình kể cả sau này khi cô đã lớn.
Chuyện của hai người dường như là không thể.
Nhưng chàng trai và cô gái với sức mạnh của tình yêu đích thực đã
tự quyết định lấy số phận của đời mình. Mỗi năm chàng trai bay tới
và ở lại Singapore một tuần. Cô gái thì nói với bố mẹ là mình đang
đi chơi với bạn bè và họ đã có những quãng thời gian tuy ngắn ngủi
nhưng thật hạnh phúc.
Thời gian trôi qua… Chàng trai tốt nghiệp đại học và tìm được một
công việc. Cô gái cũng thi đỗ đại học rồi cũng tốt nghiệp.
Trong 7 năm liền họ cứ liên lạc với nhau như thế: gọi điện, gửi
eamail hàng ngày và chỉ gặp nhau một tuần mỗi năm!!!
Cảm thấy không thể sống xa nhau được nữa, cô gái đưa chàng trai về
nhà ra mắt bố mẹ. Bố mẹ cô đã rất tức giận. Tuy nhiên, sức mạnh
tình yêu đã giúp họ vượt qua tất cả và thuyết phục được bố mẹ cô
gái đồng ý.
Họ tổ chức hôn lễ vào ngày kỷ niệm lần thứ 7 hai người gặp nhau và
cho đến giờ vẫn đang sống rất hạnh phúc.
Bạn thấy đấy, chẳng có đại dương nào là quá rộng cả!