
Tớ mong tình bạn này mãi bền
vững theo thời gian, các bạn hãy chia sẻ niềm vui này với tớ nhé!
Và nếu ai đó đang còn đắn đo khi kết bạn với một người khác phái
thì hãy dũng cảm lên vì "ai có một người bạn, người đó có cả gia
tài" mà.
Đang thiu thiu sau một tiếc học dài
thì tớ bỗng giật mình tỉnh giấc bởi tiếng gọi đến chói tai của đứa
bạn cùng lớp.
"Có chuyện chi vậy?" Tớ hỏi lại với giọng nói nhẹ tựa lông hồng.
"Có thằng A9 hỏi lớp mình có ai tên Thanh Vân không? Chết anh nào
để ý rồi." "Trời ơi chỉ có vậy mà mi đã làm tan biến giấc mơ trưa
ngon lành của ta". Xí! Toàn chuyện tào lao nên tớ chẳng để tâm đến
nó nữa.
Thứ năm, trường cho học hai tiết nên tớ được về sớm. Đang xách cặp
ra nhà xe thì bị con bạn gọi lại. "Hình như có thằng Lực bên A9
thích bà đó! Hắn lấy tên bà làm tên nick của hắn trên mạng."
Hả? Tôi nghe xong tin này mà như sét đánh ngang tai. "Thằng Lực
nào? Tui có quen biết chi với hắn đâu?" - "Không biết, nghe mấy đứa
con gái A9 nói vậy". "Thôi hổng biết đâu". Tớ ngậm ngùi ra về mà
trong đầu cứ cố nghĩ cho ra cái thằng Lực đó là thằng nào?
Về đến nhà chuyện thằng Lực cứ quẩn quanh trong đầu tớ. Rất may
sau một giấc ngủ đầy đặn câu chuyện ấy cũng đã đi qua một cách nhẹ
nhàng.
Tưởng vậy là xong, ai ngờ đến tuần học quân sự. Tớ đang theo dõi
bài giảng thì con bạn gọi xuống: "Ê, hổng phải thằng Lưc mà là
thằng Sơn, ta hỏi bạn ta rồi". "Gì nữa đây!". Trong lòng tớ cảm
thấy trào dâng một cảm xúc gì đó vui vui, lạ lạ và hơi lo
nữa.
Rồi đứa bạn chỉ cho tớ mặt mũi thằng Sơn như thế nào rồi ca ngợi
hắn đủ thứ:" Hắn học giỏi lắm, đẹp trai nữa, sướng nghe Vân hỉ?"
Lần đầu tiên trong đời tớ cảm thấy ngượng ngùng trước lời trêu đùa
như vậy của một đứa bạn.
Thế nhưng trong đầu tớ vẫn còn câu hỏi chưa được trả lời: "Mình
đâu có quen biết hắn đâu ta!".
Sau tuần học quân sự tớ cảm thấy bối rối mỗi lần đi qua lớp A9. Mà
kì thực đi đâu thì tớ cũng rủ theo đứa bạn. Thế rồi vào ngày 8/3,
Sơn xuất hiện với món quà trên tay làm tớ thật bất ngờ.
Một chút vui, một chút ngỡ ngàng, tớ chỉ biết đứng như trời trồng
rồi sau đó nhận quà mà chưa kịp nói lời cảm ơn. Tất nhiên trước đó
cậu ấy cũng đã nhờ những người bạn cũ của tớ làm cầu nối và chúng
tớ liên lạc với nhau qua mạng.
Sơn đã đề nghị kết bạn với tớ để giúp bạn ấy học môn Văn (vì tớ
học ban C mà). Nhưng tớ cứ đắn đo mãi không biết phải trả lời thế
nào. Mà con gái ban A thiếu chi người học giỏi Văn, lại còn xinh
nữa chứ?
Còn tớ là một đứa con gái bề ngoài nhìn cũng chẳng đẹp cho lắm,
học hành cũng chỉ ở mức vừa tầm mà gia đình thì lục đục với nhiều
mâu thuẫn giữa bố mẹ. Tớ sợ một ngày nào đó cậu ấy phát hiện ra thì
sẽ không muốn làm bạn với tớ nữa, chính vì vậy nó là nguyên nhân
khiến tớ chần chừ đi đến quyết định kết bạn.
Thế nhưng tớ cũng đánh liều một phen và bây giờ kết quả là chúng
tớ có một tình bạn thật đẹp. Sau nhiều lần tiếp xúc và trò chuyện
tớ cảm thấy Sơn là một người bạn tốt. Tuy Sơn học giỏi nhưng không
kiêu ngạo, Sơn đã giúp tớ tin rằng trên đời này vẫn còn nhiều thứ
để tớ khám phá.
Sơn đã cho tớ thấy những ưu điểm còn tiềm ẩn bên trong để tớ có đủ
tự tin vượt lên trong cuộc sống. Và tớ coi đây chính là "Niềm vui
nhỏ xinh" mà cuộc sống đã ban tặng cho tớ.
Tớ mong tình bạn này mãi bền vững theo thời gian, các bạn hãy chia
sẻ niềm vui này với tớ nhé! Và nếu ai đó đang còn đắn đo khi kết
bạn với một người khác phái thì hãy dũng cảm lên vì "ai có một
người bạn, người đó có cả gia tài" mà.